Vì sao Thân Công Báo khiến hàng triệu người rơi nước mắt trong Na Tra 2, từ một nhân vật phản diện đơn giản đã trở thành một thực thể phức tạp và chân thực nhất trong lòng khán giả.
Câu chuyện của Thân Công Báo trong Na Tra 2: Ma Đồng Náo Hải giống như một tấm gương phản ánh chân thực diện mạo của những nỗ lực, những đấu tranh, sự bất lực và thậm chí cả sự “giả tạo” của ông đều có vẻ vô cùng chân thực. Lý do khiến nhân vật này có thể tạo nên sự cộng hưởng mạnh mẽ như vậy là vì anh ta không chỉ là một nhân vật thần thoại hư cấu, mà giống như mọi người xung quanh chúng ta đang nỗ lực làm việc vì gia đình, thể diện và cái gọi là “thành công”.
Dưới lớp vỏ hào nhoáng của “thành công”, có mấy ai hiểu được nỗi cô đơn của Thân Công Báo?
Sinh ra trong nghèo khó, thuộc một chủng tộc bị kỳ thị giữa thế giới thần tiên, Thân Công Báo không có lựa chọn nào ngoài việc tự mình vươn lên. Tài năng và sự kiên trì giúp anh giành được một chỗ đứng, nhưng đó cũng là khởi đầu cho những tháng ngày gồng mình đóng vai kẻ chiến thắng. Người đời ghen tị với sự ưu ái mà anh nhận được, ngưỡng mộ địa vị mà anh đạt được, nhưng có ai biết đằng sau vẻ ngoài rạng rỡ ấy là những đêm dài trằn trọc, là những khoảnh khắc tự vấn chính mình trong lặng lẽ?
Anh rất giống những những con người mang theo kỳ vọng của gia đình, gánh trên vai ước mơ đổi đời. Họ cố gắng để chứng minh mình xứng đáng, để khẳng định với người thân nơi quê nhà rằng: “Con đã thành công”. Họ chọn nhà hàng sang trọng để chứng tỏ mình đủ đầy, chọn thương hiệu xa xỉ để khoác lên người cái mác giàu có, chọn một công việc hào nhoáng để gia đình có thể tự hào. Nhưng trong lòng họ, có bao nhiêu phần trăm là thật sự vui vẻ, bao nhiêu phần trăm là đang cố gắng duy trì một vỏ bọc kiên cường?
Thân Công Báo không muốn nói ra sự thật, không dám thừa nhận những khổ tâm của mình. Anh sợ một khi lớp mặt nạ này rơi xuống, gia đình sẽ thất vọng, mọi ánh mắt trông chờ sẽ hóa thành trách móc. Anh tiếp tục diễn, tiếp tục chứng minh rằng mình “ổn”. Nhưng đằng sau tấm màn sân khấu ấy, chỉ có anh mới biết: thành công này, rốt cuộc, là vì ai?
Danh tiếng gia tộc: Áp lực đè nặng lên Thân Công Báo
“Thành kiến trong lòng người là một ngọn núi.” Câu nói này của Thân Công Báo năm nào vẫn còn nguyên giá trị, nhưng giờ đây, ngọn núi ấy không chỉ là định kiến của thế giới bên ngoài mà còn là gánh nặng trách nhiệm đè lên vai anh.
Cha của Thân Công Báo, Thân Chính Đạo, là điển hình của một người thuộc thế hệ cũ – một người đặt cả hy vọng vào con trai, mong rằng anh có thể mang lại vinh quang cho gia tộc, giúp tộc Báo Quỷ thoát khỏi số phận bị coi thường. Kỳ vọng ấy trở thành một gánh nặng vô hình, một áp lực không thể trốn chạy. Anh phải thành công, phải xuất sắc, phải khiến thế giới công nhận rằng tộc Báo Yêu cũng có thể có chỗ đứng giữa chốn thần tiên.
Bi kịch của Thân Công Báo chính là hình ảnh thu nhỏ của áp lực truyền đời giữa các thế hệ. Không phải anh chưa từng nghĩ đến việc phản kháng, nhưng anh hiểu quá rõ rằng cái giá của sự phản kháng là quá đắt. Thế nên anh chọn cách tiếp tục diễn, tiếp tục gồng mình trở thành một “người thành đạt” mà gia tộc có thể tự hào – ngay cả khi vai diễn ấy khiến anh cảm thấy ngột ngạt đến nghẹt thở.
Tiết lộ của Thẩm Công Báo: Chúng ta có cần một sự “thức tỉnh” không?
Câu chuyện của Shen Gongbao cho chúng ta một sự mặc khải sâu sắc: Chúng ta có cần một sự “thức tỉnh” không? Cuối cùng, ông nhận ra rằng cái gọi là “thành công” không gì hơn là một tiêu chuẩn trong mắt người khác; và thành công thực sự phải là chính mình.
Đối với những sinh viên đến từ những ngôi làng miền núi nghèo, trải nghiệm của Shen Gongbao có thể mang lại nguồn cảm hứng nào đó. Chúng ta không cần phải sống để đáp ứng kỳ vọng của người khác, cũng không cần phải kìm nén bản chất thật của mình vì cái gọi là “bộ mặt”. Ý nghĩa của cuộc sống không nằm ở cách người khác nhìn nhận chúng ta, mà nằm ở việc chúng ta có thành thật với chính trái tim mình hay không.
Chúng ta đều là Thân Công Bảo, nhưng chúng ta cũng có thể thoát khỏi xiềng xích
Câu chuyện về Thẩm Công Báo khiến chúng ta nhớ tới quá nhiều nhân vật quen thuộc. Có lẽ chúng ta đều đang sống vì người khác và làm việc chăm chỉ để đạt được cái gọi là “thành công”. Nhưng giống như sự lựa chọn cuối cùng của Thẩm Công Báo, chúng ta cũng có quyền lựa chọn con đường riêng của mình.
Na Tra 2 không chỉ là một bộ phim hoạt hình mà còn là tấm gương phản chiếu hiện thực. Nó cho chúng ta biết rằng mỗi người đều có câu chuyện riêng và mỗi người đều có lựa chọn riêng. Chúng ta không cần phải sống vì kỳ vọng của người khác, chỉ cần chúng ta có dũng khí là chính mình, chúng ta sẽ có thể tìm thấy ánh sáng của riêng mình.