Review Karma (2025): Khi bóng tối của đạo đức giăng kín số phận trên Netflix là phim Hàn mới nhất Với sự góp mặt của dàn diễn viên thực lực Park Hae-soo, Shin Min-a, Lee Hee-joon và Lee Kwang-soo.
Karma (2025) không đơn thuần là một bộ phim kinh dị về mặt đạo đức, mà còn là một tấm gương phản chiếu bản chất con người khi bị đẩy đến đường cùng. Với sự góp mặt của dàn diễn viên thực lực Park Hae-soo, Shin Min-a, Lee Hee-joon và Lee Kwang-soo, bộ phim vẽ nên một thế giới u ám, nơi ranh giới giữa đúng – sai, thiện – ác trở nên mong manh hơn bao giờ hết.
Mở màn với những bi kịch rời rạc, để rồi đan kết thành một mạng lưới oan nghiệt
Những tập đầu của Karma dễ khiến người xem lầm tưởng rằng đây là một tuyển tập các câu chuyện rời rạc về những con người tuyệt vọng, sẵn sàng làm mọi thứ để tồn tại. Tuy nhiên, cách tiếp cận này vô tình khiến bộ phim trở nên rời rạc trong giai đoạn đầu, khi người xem chưa thể cảm nhận rõ ràng mối liên hệ giữa các nhân vật. Nhưng càng dấn sâu, bức tranh tổng thể dần lộ diện: số phận của họ không ngẫu nhiên mà liên kết chặt chẽ như những sợi chỉ đan xen trong một tấm thảm định mệnh.
Tại thị trấn hư cấu Guhoe, sáu nhân vật chính bị mắc kẹt trong những bi kịch riêng, nhưng tất cả đều có một điểm chung: họ buộc phải đối diện với những lựa chọn đạo đức nghiệt ngã. Từ “Debtor” (Lee Hee-joon), một kẻ quẫn bách vì nợ nần đến mức nghĩ đến chuyện giết cha ruột để trục lợi bảo hiểm, đến “Glasses” (Lee Kwang-soo), một bác sĩ chỉ vì một phút bất cẩn mà sa vào vòng xoáy che giấu tội ác. Và rồi “Witness” (Park Hae-soo), một kẻ chứng kiến sự thật, nhưng liệu anh ta có thực sự là người đứng ngoài cuộc? Cách phát triển nhân vật tuy hấp dẫn nhưng đôi khi còn thiếu chiều sâu, khiến một số động cơ chưa thực sự thuyết phục.
Xem bài viết này trên Instagram
Khi con người là những quân cờ domino, chỉ chực chờ đổ xuống
Điểm đặc sắc của Karma không nằm ở những màn hù dọa hay giật gân thông thường, mà ở cách bộ phim khai thác sự liên kết giữa con người trong một chuỗi phản ứng dây chuyền. Mọi quyết định đều có hậu quả, mọi hành động đều dẫn đến một tác động nào đó lên kẻ khác. Đây là điểm sáng giúp Karma khác biệt với nhiều phim kinh dị tâm lý thông thường. Tuy nhiên, cách kể chuyện đôi lúc hơi gượng ép, khi một số sự kiện được kết nối một cách thiếu tự nhiên, làm giảm đi tính chân thực của các mắt xích trong câu chuyện.
Một nhân vật đáng chú ý là thám tử tư (Park Ho-san), người lặng lẽ dõi theo và kết nối những số phận này. Anh ta không phán xét, không can thiệp, chỉ đơn giản là chứng kiến, như một hiện thân của nghiệp chướng đang đè nặng lên từng nhân vật. Sự xuất hiện của nhân vật này tuy thú vị nhưng đôi khi lại bị lạm dụng như một công cụ để thúc đẩy cốt truyện thay vì một nhân vật có chiều sâu thực sự.
Diễn xuất: Khi những gương mặt quen thuộc bước ra khỏi vùng an toàn
Một trong những điểm sáng lớn nhất của Karma chính là diễn xuất. Park Hae-soo tiếp tục chứng minh anh là một trong những nam diễn viên xuất sắc của màn ảnh Hàn Quốc, với khả năng thể hiện tâm lý nhân vật đầy chiều sâu. Shin Min-a, vốn quen thuộc với hình ảnh nhẹ nhàng, lần này lại khiến khán giả bất ngờ với một vai diễn nội tâm phức tạp, đầy những bí mật đen tối. Lee Kwang-soo, người thường gắn liền với những vai hài hước, đã mang đến một màn trình diễn ấn tượng khi hóa thân thành một bác sĩ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Tuy nhiên, không phải diễn xuất nào cũng trọn vẹn. Một số nhân vật phụ dù có tiềm năng nhưng chưa được khai thác sâu, dẫn đến cảm giác hơi hời hợt trong một số phân đoạn quan trọng. Điều này làm giảm đi phần nào sức nặng của những tình huống căng thẳng mà bộ phim xây dựng.
Âm nhạc trong Karma không chỉ là lớp nền mà còn là một yếu tố quan trọng giúp đẩy cảm xúc của khán giả lên cao trào. Những bản nhạc nền với giai điệu u ám, nặng nề kết hợp cùng tiếng động môi trường đầy ám ảnh tạo nên một không khí nghẹt thở. Đặc biệt, những phân cảnh hồi hộp được hỗ trợ bởi âm thanh căng thẳng, góp phần làm tăng tính kịch tính của phim.
Xem bài viết này trên Instagram
Tuy nhiên, đôi khi bộ phim lạm dụng những giai điệu quen thuộc của dòng phim kinh dị, khiến một số cảnh có phần dễ đoán. Nếu có sự sáng tạo hơn trong việc sử dụng âm thanh, “Karma” có thể tạo ra một dấu ấn độc đáo hơn.
Karma – một vòng lặp oan nghiệt không hồi kết
Bộ phim đặt ra câu hỏi: Liệu con người có thực sự làm chủ số phận mình? Hay mọi thứ chỉ là kết quả của những lựa chọn trong quá khứ, vô tình hay hữu ý, dẫn đến một tương lai không thể tránh khỏi?
Điểm đáng khen của Karma nằm ở cách xây dựng bầu không khí căng thẳng và u ám, cùng với những cú twist đầy bất ngờ giúp duy trì sự hấp dẫn. Tuy nhiên, đôi khi phim quá nhấn mạnh vào yếu tố đạo đức và nghiệp chướng, khiến thông điệp trở nên cứng nhắc, thiếu đi sự tinh tế cần thiết.
Dù có thể khiến người xem cảm thấy nặng nề bởi những bài học đạo đức lồng ghép khéo léo, Karma vẫn là một tác phẩm đáng xem nhờ cách dẫn chuyện thông minh, cách xây dựng nhân vật phức tạp và cách kết nối các số phận trong một mạng lưới đầy ám ảnh. Đừng mong chờ một câu chuyện đơn giản về thiện thắng ác, vì “Karma” không hề dễ dãi như vậy. Nó sẽ để lại trong bạn một cảm giác day dứt, một câu hỏi chưa có lời giải: Liệu chúng ta có thực sự điều khiển được cuộc đời mình, hay chỉ là những quân cờ trong một bàn cờ số phận khắc nghiệt?