Dàn diễn viên và nội dung phim The Eternaut (2025) trên Netflix là thể loại khoa học viễn tưởng pha trộn yếu tố sinh tồn và tâm lý, The Eternaut trên Netflix là một cái tên không thể bỏ qua.
Đây là loạt phim được chuyển thể từ bộ truyện tranh huyền thoại của Argentina do Héctor Germán Oesterheld và Francisco Solano López sáng tác từ cuối thập niên 1950 – một thời kỳ mà chủ đề sinh tồn và chính trị được lồng ghép đầy ẩn ý.
Nội dung phim The Eternaut (2025)
Lấy bối cảnh tại Buenos Aires – thành phố đột ngột chìm trong một cơn tuyết kỳ lạ, nơi chỉ cần chạm phải là mọi sinh vật đều chết tức thì – The Eternaut mở ra một thế giới hoảng loạn, cô lập và đầy chết chóc. Không ai biết thứ tuyết đó đến từ đâu, chỉ biết rằng nó là màn dạo đầu cho một cuộc xâm lược thầm lặng của thế lực ngoài hành tinh. Trong tình cảnh đó, Juan Salvo (Ricardo Darín thủ vai) cùng nhóm người sống sót buộc phải tìm cách thoát khỏi thành phố và đối mặt với những hiểm họa khôn lường, trong đó có cả những sinh vật côn trùng khổng lồ do người ngoài hành tinh điều khiển.
Điểm đặc biệt khiến The Eternaut nổi bật không chỉ là kỹ xảo hay không khí căng thẳng, mà chính là chiều sâu tâm lý và triết lý mà phim truyền tải. Đây là câu chuyện về sự cô lập, về cách con người phản ứng khi bị đẩy vào hoàn cảnh mất kết nối hoàn toàn với thế giới, bị đe dọa bởi một kẻ thù vô hình và thậm chí không còn tin tưởng được vào chính những người thân yêu.
Juan Salvo không chỉ chiến đấu để sinh tồn – anh còn phải vật lộn với ảo giác, với cảm giác thời gian bị bóp méo như thể anh đang mắc kẹt trong một vòng lặp không lối thoát. Những hình ảnh déjà vu và sự kiểm soát tâm trí mà người ngoài hành tinh áp đặt lên con người – điển hình là cô con gái Clara của anh dần bị biến đổi – càng làm tăng thêm chiều sâu bi kịch cá nhân lẫn thông điệp nhân văn mà phim gửi gắm.
Diễn xuất của dàn diễn viên
Ricardo Darín trong vai Juan Salvo – sức nặng của một người cha giữa tận thế
Ricardo Darín không đóng vai một anh hùng cổ điển, mà là một con người bình thường bị ném vào một tình huống phi thường. Điều khiến khán giả đồng cảm với anh chính là sự thật – sự chân thực đến lạnh người trong từng biểu cảm, ánh mắt, cử chỉ nhỏ nhất.
-
Nội lực trầm lắng: Juan Salvo không nói nhiều, nhưng ánh mắt của anh luôn chất chứa một nỗi lo âu thường trực. Dù bị bao vây bởi cái chết và sự vô vọng, Salvo vẫn giữ được sự bình tĩnh và khả năng lãnh đạo – không phải bằng sức mạnh, mà bằng niềm tin và lòng nhân ái.
-
Bi kịch nội tâm: Trong những phân cảnh Juan Salvo nghi ngờ mình đang sống trong một vòng lặp thời gian, Darín diễn bằng ánh mắt hoang mang pha lẫn tuyệt vọng, gợi nhớ đến những người từng sống sót sau chấn thương tâm lý. Sự mơ hồ giữa hiện thực và ảo giác được anh truyền tải một cách tinh tế, không khoa trương mà rất thấm.
-
Tình phụ tử sâu sắc: Mối quan hệ giữa Juan và cô con gái Clara là sợi dây cảm xúc lớn nhất trong phim. Khi Clara dần bị điều khiển bởi thế lực ngoài hành tinh, Darín không gào thét, không đổ vỡ – anh chỉ nhìn con với ánh mắt bất lực và đầy đau xót, đủ để người xem nghẹn ngào.
Dàn diễn viên phụ – đa dạng sắc thái cảm xúc con người
Bên cạnh Darín, dàn diễn viên phụ cũng góp phần tạo nên một The Eternaut đa chiều và nhân văn:
-
Carla Peterson (Elena) thể hiện một Elena vừa kiên định vừa mong manh. Những lúc chăm sóc mọi người, cô mang lại sự ấm áp hiếm hoi giữa cảnh đổ nát. Nhưng cũng chính cô là người dễ bị tổn thương nhất khi những liên kết xã hội bắt đầu sụp đổ.
-
César Troncoso (Alfredo Favalli) vào vai một nhân vật trí thức, lý trí – là người giúp nhóm giữ vững niềm tin khoa học giữa cơn hỗn loạn. Troncoso mang đến một vẻ điềm tĩnh, đôi khi lạnh lùng, phản ánh đúng những người chọn lý trí làm kim chỉ nam trong khủng hoảng.
-
Mora Fisz (Clara) là bất ngờ lớn của phim. Dù còn trẻ, cô thể hiện xuất sắc diễn biến tâm lý phức tạp: từ cô gái đáng yêu, sống động, dần trở thành một cá thể bị điều khiển và đánh mất chính mình. Cảnh Clara đứng bất động giữa màn tuyết trắng, ánh mắt vô hồn, là một trong những khoảnh khắc đáng sợ và buồn bã nhất phim.
Diễn xuất trong The Eternaut không chỉ để kể một câu chuyện – nó là cách để khán giả cảm nhận được nỗi cô đơn, mất mát, sự giằng xé nội tâm và cả hy vọng mong manh còn sót lại trong thảm họa. Không ai trong phim là “siêu nhân” – họ là những con người với điểm mạnh và yếu, phản ứng khác nhau trước cái chết. Chính sự chân thật, đa dạng đó khiến bộ phim trở nên ám ảnh và nhân văn hơn bất kỳ cảnh hành động hay kỹ xảo nào.
Âm nhạc tối giản và ám ảnh – chất keo kết dính toàn bộ cảm xúc
Không nổi bật một cách rõ ràng, nhưng âm nhạc của The Eternaut chính là yếu tố giúp định hình bầu không khí đặc trưng: lạnh, cô lập, và đầy đe dọa. Những đoạn âm thanh điện tử tối giản, kết hợp với tiếng động cơ học và nhịp điệu lập lại, tạo cảm giác thời gian như bị kẹt lại – đúng với tinh thần của câu chuyện.
The Eternaut là một bộ phim mang tính trải nghiệm – vừa giải trí, vừa suy ngẫm. Không đơn thuần là một cuộc chiến sinh tồn, phim đặt ra những câu hỏi về bản chất con người khi mọi niềm tin bị thử thách, khi thảm họa không đến từ bom đạn mà đến từ chính sự đứt gãy kết nối giữa người với người. Đây là một lời tri ân sâu sắc dành cho nguyên tác, đồng thời cũng là một minh chứng cho việc Argentina hoàn toàn có thể tạo nên những tác phẩm viễn tưởng đẳng cấp thế giới.