Hội chứng HCSBOCA là gì khi bị nữ nhiếp ảnh gia người nước ngoài Oksana chụp ảnh khiến ai cũng bất ngờ.
Hội chứng HCSBOCA là gì?
Hội chứng HCSBOCA là Hội chứng sợ bị Oksana chụp ảnh là một thuật ngữ mới nổi trên mạng xã hội, mang tính chất hài hước hoặc châm biếm. Dựa trên tên gọi, hội chứng này ám chỉ nỗi lo lắng, sợ hãi khi bị một nhiếp ảnh gia tên Oksana chụp ảnh.
Điều này có thể xuất phát từ nhiều lý do: có thể Oksana nổi tiếng với phong cách chụp “dìm hàng”, chuyên bắt được những khoảnh khắc kém duyên của người khác, hoặc đơn giản là những ai từng bị cô ấy chụp đều có kết quả không như mong muốn. Chính vì vậy, cái tên này dần trở thành một “nỗi ám ảnh” trên mạng, khiến mọi người nói vui với nhau rằng họ mắc phải “hội chứng sợ bị Oksana chụp ảnh”.
Dù đây có thể chỉ là một trào lưu lan truyền trên Facebook hay Threads, nhưng nó cũng cho thấy tâm lý chung của nhiều người khi đứng trước ống kính. Ai cũng muốn có những bức ảnh đẹp, lung linh, nhưng nếu rơi vào tay một nhiếp ảnh gia “cao tay” theo cách… khó đỡ, thì cảm giác lo lắng, thậm chí “ám ảnh” cũng không có gì lạ.
Bạn có muốn tìm hiểu sâu hơn về nhiếp ảnh gia Oksana này không? Hay bạn cũng từng có trải nghiệm “kinh hoàng” khi bị ai đó chụp ảnh theo phong cách khó đỡ?
Tâm sự của một nạn nhân bị “dìm” không thương tiếc
Mọi người ơi, tôi vừa trải qua một cú sốc tâm lý mà có lẽ cả đời này cũng không thể quên được. Tôi chính thức mắc “Hội chứng sợ bị chụp ảnh” – một nỗi ám ảnh kinh hoàng mà có lẽ ai từng rơi vào hoàn cảnh của tôi mới thấu hiểu.
Hôm qua, tôi đi chơi cùng hội bạn, ai cũng diện đồ đẹp, tự tin tỏa sáng, sẵn sàng có một album ảnh triệu like. Vậy mà đời không như là mơ… Tôi đã quá tin tưởng trao số phận của mình vào tay một đứa bạn có tâm nhưng không có tầm – và thế là bi kịch bắt đầu.
Bức ảnh đầu tiên, mặt tôi như vừa nghe tin động trời, miệng méo xệch, mắt nhắm hờ, trông như đang tái hiện cảnh… ngáp ngủ giữa quán cà phê sang chảnh. Bức thứ hai, góc máy thấp đến mức tôi trông như một gã khổng lồ với chiếc cằm ngấn mỡ. Đỉnh điểm là bức ảnh cuối cùng – trời ơi, tôi không ngờ mình có thể trông như vậy! Tư thế kỳ lạ, biểu cảm ngớ ngẩn, ánh sáng chiếu vào đúng những điểm không nên chiếu. Nhìn vào bức ảnh ấy, tôi tự hỏi: “Đây là tôi thật sao?”
Trong khi tôi còn chưa hoàn hồn, bạn tôi hí hửng: “Ảnh này đẹp mà, đăng luôn đi!” Tôi bàng hoàng, lòng đau như cắt. Tôi đã sai, sai lắm khi tin tưởng người không có khả năng chụp ảnh. Nhưng điều đáng sợ nhất là… những bức ảnh ấy đã lọt vào nhóm chat và đang được lưu truyền như một “huyền thoại”.
Giờ đây, mỗi khi ai đó giơ máy lên, tôi phản xạ né ngay như một ninja, ánh mắt tràn đầy hoài nghi: “Liệu mình có lại trở thành nạn nhân của một thảm họa nhiếp ảnh nữa không?” Nếu có một điều ước, tôi chỉ mong tất cả mọi người trên thế giới này đều biết chụp ảnh đẹp hoặc ít nhất… đừng dìm tôi thê thảm như vậy nữa!
Có ai cùng chung nỗi đau không? Hãy lên tiếng để tôi biết mình không cô đơn…